Sáng ra trời SG đang mưa, pha xong ly cafe cô lại tiếp tục với
công việc gõ bàn phím. Quái, sao anh
Lapgia hôm nay lại dở chứng thế này, méo chịu lên gì cả.
- Nửa tháng rồi đọ, có
muốn abcxyz chi thì để qua tháng sau nha. Anh mà tèo là e cũng méo mặt
luôn đọ.
Hìu, nói nhảm thế mà ảnh nghe thật, lên luôn mới chịu cơ. Ting Ting ..... Ầy,
nay được Zai nhắn tin chúc buổi sáng. Hìu Hìu,
Bất chợt, cô nghĩ tới nhỏ
bạn, cứ than thở chuyện người yêu không lãng mạn như anh XX (tên tiếng Hàn, chịu
không nhớ được), rồi bé con cứ suốt ngày mơ mộng "Ước gì có người yêu như
anh YY(tên tiếng Thái, cũng chịu nốt).
- Mấy tên đó là ai thế?
Nhỏ bạn: - Hớ, không biết à, soái ca đấy!
Bé em: - Ơ, chị
không biết à, nam thần của Thái đó!
- À ờ, Soái ca là gì? Nam thần là gì?
Nhỏ bạn: - Thôi, không nói chuyện với người không cùng đẳng cấp.
Bé em: - Nói với
chị cũng như không.
- Méo, củ cải ...!!
Dạo trước, cô hay bị "bội thực" mấy từ "soái
ca, nam thần, ộp-pa", lúc nào mở fb hay lướt web đều thấy. ( cô thích từ "Chuẩn Men" hơn.)
Tại lâu nay Cô dành hay đọc nhiều, nên chẳng có thời gian
xem phim kiếp hiệp Trung Hoa, hay hành động bắn nhau của Mỹ, cũng như series
phim võ thuật Thái Lan, còn phim Hàn thì không phải thể loại ưa thích nên chẳng
tính. Vì thế, cô chả biết cũng chẳng quan tâm soái ca là cái củ cải gì.
Cơ mà không hiểu tại sao chị em phụ nữ, rồi các bé teen
teen, đến các chế tuổi - ty cứ tung hô, ca ngợi thế nhỉ? Rồi các anh người yêu
- anh chồng cứ để người phụ nữ bên mình đi ca ngợi, tôn vinh hình mẫu đàn ông
nước ngoài vậy mà cũng không phản ứng gì nhở?
Khó hiểu quá!
Ộp-pa, nam thần gì đó là chuẩn anh người yêu của Hàn Quốc, Soái ca của Trung Hoa, rồi kiểu anh hùng đi giải cứu thế giới của
Âu Mỹ. Vậy chuẩn anh người yêu hay người
chồng lý tưởng của Việt Nam là gì? Không biết các Eva ở bển, có ai ngưỡng mộ,
tung hô mẫu anh chàng nào của VN không nhở?
Sao các anh không tạo cho mình một giá trị riêng, bản sắc
riêng phù hợp với đất nước mà các anh đang sống?
Cô biết nhiều anh không phải soái ca, không phải op-pa,
không phải anh hùng nhưng đáng để học hỏi lắm. Ít ra, các anh ấy là người đàn
ông VN hiện đại, tân tiến và tự hào được là chính mình.
Nhớ đến lời mọi người thường hỏi cô hồi bé, sau này lớn lên
con muốn giống ai? Có muốn được như chị ấy không? Rồi kiểu, học thì phải học giỏi
giống anh/chị này này, để tóc dài như bé đó kìa, kiếm anh chồng như anh A, chú
B, đi đứng nhẹ nhàng, cười duyên như Thúy Kiều hay Nguyệt Nga..........bala
bolo....
Hazz. Phát mệt lên ấy. Sao cô phải giống họ, sao cô phải trở
thành bản sao của họ. Cô sẽ tham khảo, học hỏi rồi chọn lọc ra những gì phù hợp
với mình, điều kiện của mình, môi trường đang sống và nơi cô đang ở.
Cô thích câu nói "Bạn không hoàn hảo nhưng bạn là duy
nhất". Để ý mà xem, khi chia động từ Tobe của câu "If I (be)
you/he/she. I....", thầy cô luôn nhắc là dùng “were” cho tất cả các ngôi,
bởi đó là câu câu điều kiện loại 2.
Bởi:
"Câu điều kiện loại II còn được gọi là câu điều kiện
không có thực ở hiện tại.
Điều kiện không thể xảy ra ở hiện tại hoặc tương lai, điều
kiện chỉ là một giả thiết, một ước muốn trái ngược với thực trạng hiện tại."
Hìu hìu, thế đó các bác ạ!
Nói các anh thì không thể nhắc các chế được. Mình ở VN thì đừng
đi mơ mộng mẫu người đàn ông nước khác, cũng như ngồi ngắm nghía người yêu, chồng
người ta để mà than vãn " sao anh không được như anh người yêu nhỏ đó,
không giống chồng bà đó ....". Rõ là rảnh rỗi.
Thay vì cứ đi hình tượng
soái ca soái cốc, ộp-pa các kiểu, thì dành thời gian dưỡng nhan, dưỡng trí, dưỡng
tâm, tạo cho mình những giá trị riêng để người bên cạnh mình tự hào và hãnh diện.
Đừng biến mình thành người đáng thương, ở bên đàn ông Việt
nhưng lại luôn chiêm ngưỡng những anh chuẩn người yêu - lão chồng lý tưởng của
Hàn Quốc – Trung Quốc hay nước Mỹ rồi so sánh, rồi thì thất vọng…..
- Thế mẫu ck của cô như thế nào?
- Là đàn ông. Có chỗ
đứng. Đứng đúng chỗ.