Sáng nay, khi tui đang cuộn tròn trong chiếc chăn ấm thì nghe tiếng mấy chú chim chí chóe gọi nhau trên mái nhà, ẫm ĩ cả 1 góc trời. Cứ như thế giới này là của chúng vậy.
Vươn tay lấy em điện thoại đang nằm lăn lóc dưới sàn (chắc tối qua lại bị tui đá xuống đây mà)…
– Ối giời ơi, mới có 10h sáng….. Hừm, mấy con chim đáng ghét này dám làm ta tỉnh sớm như này. Méo thật, bà mà có súng mà chúng mày biết tay bà.
Thực, nói không phải khoe chứ hiếm hoi lắm tui mới dậy lúc 10h vào ngày cuối tuần như này. Bình thường khi người ta đi ăn trưa tui mời mò dậy ăn sáng :3 :3
Gãi gãi đầu, tui vùng dậy, hôm nay quyết tâm ăn sáng trước khi người ta ăn trưa. Kéo cái rèm mỏng manh sang, quái, nắng gì mà nắng thế này, mùa đông hay mùa hè đây? Ông trời cũng chập mạch giống mình rồi, không phân biệt được mùa nào mà chiếu nắng thì phải.
Dụi dụi mắt….
– Ớ, ớ…… Đây là đâu? Trọ tui ở tầng 1 mà, sao bjo nó cao thế này? Ớ, núi với mây đâu ra đây? Người đâu lắm thế này? Toàn người cao – to – trắng -thơm thế này? (định viết cao to đen hôi nhưng nỏ phải)
OMG, Tui đang ở đâu đây? Where are you, xí, lộn, where am i?
OMG, Tui đang ở đâu đây? Where are you, xí, lộn, where am i?
– Cha mạ ơi, cái con điên này, ồn ào thế. Vặn nhỏ cái volum lại coi nào. Ở đâu mà ở đây, à, ở đây mà ở đâu, chẹp, túm váy lại đang ở ABC đó má.
– Woat the heo????
– Cốc, mộng du à bà kia
……
– Woat the heo????
– Cốc, mộng du à bà kia
……