Cũng là nơi cậu cảm nhận được hạnh phúc, yêu thương của ai đó. Giống như vân tay, Tớ tạo nên sự khác biệt. Cậu duy nhất khi tớ là duy nhất.. Với hơn 1 triệu liên kết dây thần kinh, Tớ là một trong các cơ quan có độ nhạy cảm cao nhất….
Nhưng tớ không tự sản sinh được dầu và lại rất dễ mất độ ẩm. Sao lại để tớ thức giấc với lớp da chết đáng ghét, cũng như những vết nứt nẻ xấu xí kia. Trái tim tớ nhiều vết sẹo và tớ không muốn người ta nhìn mình bằng ánh mắt thương hại…Cứ để tự mình liếm láp những vết thương nhỏ bé đó….
Tình ra nàng ấy về cũng được vài ba ngày rồi. Song hành cùng nàng luôn anh chàng gió lạnh lùng, kiêu ngạo và vô tình. Cặp bài trùng này đi tới đâu là nơi đó xuất hiện những cơn ho kéo dài, cơn đau đầu thường xuyên hơn do viêm họng mãn tính, do cái xoang nó hành vì khí trời trở lạnh.
Hờn ghê vậy đó, Đông đến làm con người ta hao tổn nguyên khí dễ sợ. Cơ mà nói đi cũng phải nói lại, nàng Đông không có lỗi, lỗi là ở ta. Không ốm, không đau, không ho, không bệnh thì làm sao ta biết yêu và trân trọng, gìn giữ sức khỏe của mình. Khi ta mạnh khỏe thì mọi việc đều Ok, cứ tàng tàng mà tiến. Nàng Đông vừa đến, đùa giỡn 1 chút đã thấy lăn quay ra trùm chăn ở nhà rồi.
Chưa kể những lúc ốm đau, con người ta bỗng trở nên yếu đuối, "bánh bèo" lắm cơ. Trái tim khi ấy rất dễ bị tổn thương và tủi thân. Cơ mà với các Crush, đó lại là cơ hội ngàn năm có 1 để thể hiện sự quan tâm, chăm sóc và thấu hiểu của mình. Biết đâu đấy, Đông chưa qua nhưng ta lại có cái chăn 37 cũng nên, cuối năm nhà mình thêm chén bát và ra năm lại đi lên phường đăng kí....
Ngẫm thì cái danh "thiên hạ đệ nhất mai mối" phải dành cho nàng Đông mới đúng. 1 tháng nàng ấy "se duyên" thôi, mà biết bao cặp đôi đến với nhau, tay trong tay, chân trong chăn, và dân số lại tăng.
Chẹp, cái kết đúng kiểu "happy eding" ^^!
Nhưng đâu đó, bên cạnh những mảnh đời tìm thấy nhau, còn có những mảnh đời xóa tên nhau mãi mãi.
Đông về lại thấy nhớ, lại thấy chạnh lòng rồi thấy cô đơn trống vắng...
Mùa đông đứng nhìn lại kỷ niệm xưa
Khẽ vuốt cây rung dù là cơn gió
Nhắc nhở bâng quơ bóng hình đứng đó
Đã mấy đông rồi không thấy về thăm...
Khẽ chạm tay vào cái lạnh đầy sương, chạm tay vào phố mùa đông một chiều nhạt nắng, cô nhớ về anh....
Cô nhớ cái tựa đầu trên phố nghe gió rít ngang tai, nhớ cái nắm tay lần đầu bỡ ngỡ, nhớ mùi nước hoa trộn lẫn mùa đông trên mái tóc. Cô nhớ ánh mắt anh, nhớ vòng tay ôm chặt. Cô nhớ những dỗ dành mỗi lần cô nũng nịu....
"Em giận dỗi vì mùa đông có nắng
Sao không mưa cho mình sát gần nhau?"
---
"Không phải tại mùa đông đâu em…
Tình yêu của chúng mình đôi lần vẫn thường như thế
Vẫn có những giá băng, hờn ghen, và giống như câu chuyện ngày xưa bà vẫn thường hay kể
Có hai kẻ yêu nhau, nhưng trái tim lắm lúc hoá đá, dại khờ…
Em đừng trách mùa đông, và trách cả những giấc mơ
Khi anh không thể mang cho em những bông hoa được kết bằng tuyết trắng
Tình yêu chúng mình đôi khi vẫn có những phút giây chìm trong thinh lặng
Chẳng phải tại mùa đông, chẳng phải tại giấc mơ…
Đâu phải tại mùa đông anh mới viết những câu thơ
Nhắc lại chuyện xưa khi phố giao mùa cho hai người rút rích nhau trong chiếc khăn ấm
Không phải tại mùa đông đâu, tại bàn tay anh vẫn đôi lần khô khan, tím lạnh
Khi chạm vào khung cảnh xa xưa…
Em đừng trách mùa đông, và đừng trách những cơn mưa…
Đâu phải chuyện Ngưu – Chức đâu mà trói nhau vì những điều mộng mị
Chuyện ngày xưa đã trở thành trò chơi cũ kĩ
Chẳng còn ai vui khi nhắc lại những hoang tàn…
Tình yêu chúng mình giống như những tản băng tan
Gieo rắt mảng tuyết rơi cho đôi tim vẫn thường hay lạnh giá
Chẳng phải tại mùa đông, cũng chẳng phải vì câu thơ xưa em từng mặc cả
Chỉ tại tim mình không đủ chứa nỗi nhớ, thương mong…"
– Hình như cô ấy thay đổi rồi, không còn như trước nữa. Mấy ngày nay cô ấy không đụng đến tớ …
– Có thể cô ấy không thích, có thể cô ấy không muốn hay có niềm vui khác chẳng hạn. Như vậy cũng hay mà, tớ được nghỉ ngơi, chẳng bị cắm vào cái lỗ kia. Cậu cũng không phải chịu sức nóng gần 100 độ nữa. Chẳng lẽ đêm nào cậu cũng muốn?
– Nhưng tớ cứ cảm thấy thiếu thiếu…..Dù gì cũng từng là thói quen của nhau mà. Bây giờ cô ấy thi thoảng mới đụng đến tớ nhưng chỉ 1 lát rồi thôi. Hời hợt, vô cảm, lảng tránh. Cổ không còn nhâm nhi, không ve vuốt hay thả ánh nhìn vào tớ như trước nữa. Tự nhiên tớ thấy nhớ bờ môi đó, ánh mắt đó và cả bàn tay đó.
Tớ đã làm gì sai? hay cô ấy đã đổi vị, tìm niềm vui nơi khác?
– Ài chà, cậu suy nghĩ nhiều quá đấy! …… Cô im lặng lắng nghe cuộc trò chuyện đó. Giấc ngủ sâu hồi nãy giúp cô tỉnh táo hơn bao giờ hết. Những lời chiếc ly cf nói với đèn học khiến cô choàng tỉnh…..
Đã bao ngày cô bỏ quên thói quen uống cf và viết lách cách trong đêm?
Sáng nay, khi tui đang cuộn tròn trong chiếc chăn ấm thì nghe tiếng mấy chú chim chí chóe gọi nhau trên mái nhà, ẫm ĩ cả 1 góc trời. Cứ như thế giới này là của chúng vậy.
Vươn tay lấy em điện thoại đang nằm lăn lóc dưới sàn (chắc tối qua lại bị tui đá xuống đây mà)…
– Ối giời ơi, mới có 10h sáng….. Hừm, mấy con chim đáng ghét này dám làm ta tỉnh sớm như này. Méo thật, bà mà có súng mà chúng mày biết tay bà.
Thực, nói không phải khoe chứ hiếm hoi lắm tui mới dậy lúc 10h vào ngày cuối tuần như này. Bình thường khi người ta đi ăn trưa tui mời mò dậy ăn sáng :3 :3
Gãi gãi đầu, tui vùng dậy, hôm nay quyết tâm ăn sáng trước khi người ta ăn trưa. Kéo cái rèm mỏng manh sang, quái, nắng gì mà nắng thế này, mùa đông hay mùa hè đây? Ông trời cũng chập mạch giống mình rồi, không phân biệt được mùa nào mà chiếu nắng thì phải.
Dụi dụi mắt….
– Ớ, ớ…… Đây là đâu? Trọ tui ở tầng 1 mà, sao bjo nó cao thế này? Ớ, núi với mây đâu ra đây? Người đâu lắm thế này? Toàn người cao – to – trắng -thơm thế này? (định viết cao to đen hôi nhưng nỏ phải) OMG, Tui đang ở đâu đây? Where are you, xí, lộn, where am i?
– Cha mạ ơi, cái con điên này, ồn ào thế. Vặn nhỏ cái volum lại coi nào. Ở đâu mà ở đây, à, ở đây mà ở đâu, chẹp, túm váy lại đang ở ABC đó má. – Woat the heo???? – Cốc, mộng du à bà kia ……
Ngày này 2 năm về trước, anh đã nói với cô rằng: “Nếu em chỉ đi tìm kiếm, chạy theo những thứ miễn phí thì giá trị của em chỉ ở mức miễn phí mà thôi”
Kể từ đó, cô rời xa dần những buổi offline miễn phí, những giờ học miễn phí. Cô đặt mua sách nhiều hơn, bỏ tiền để mời nhiều anh chị khóa trước đi cafe nhiều hơn. Cô đầu tư cho những khóa học online, những tài liệu không gắn nhãn Free, cùng lắm là sale off % vì hồi đó còn sinh viên mà.
Bạn bè cô bảo cô thật là ngu ngốc khi bỏ tiền ra cho các khóa online chỉ độ 1 tiếng hay vài ba tiếng, rồi bảo cô không lo chăm chút nhan sắc “trời phú” của mình đi. Con gái mà, cứ xinh đủ xài và ngoan là được. Cô cũng nghĩ thế, nhưng cô còn muốn sau này, mình đi shopping không cần nhìn giá hay săn những đợt sale off của các Shop bên đường.
Cô bỏ tiền cho những khóa học, cho những buổi gặp gỡ bên ngoài….và cái cô nhận lại được là những lời chia sẻ, kinh nghiệm cũng như những lời góp ý chân thành của các anh chị ấy. Những lời khuyên đó, có người phải mất mấy chục năm hay phá sản đôi ba lần mới nhận ra được. Cô cảm thấy mình thật may mắn. Nickname Lucky của cô ngày ấy cũng từ đó mà ra.
Càng trải qua nhiều chuyện, cô càng thấm nhuần giá trị câu nói của anh ngày ấy. Không có gì là miễn phí, chẳng có ai thành công mà suốt ngày lại đòi hỏi có được những thứ miễn phí cả. Thành công có cái giá của thành công, thất bại là cái giá đắt nhất của mọi thành công.
Trong công việc lẫn cách sống, cô tâm niệm, giá trị cô nhận được bao nhiêu, cô sẽ đáp trả bấy nhiêu. Cô tin Luật nhân quả vẫn tồn tại ở thế giới này.
Với 19 năm kinh nghiệm sống trên đời, cô cho rằng, cuộc đời thay đổi chỉ khi mình thay đổi, vận mệnh chỉ tay đều do suy nghĩ của mình hình thành nên. Cô hay nói với bạn mình, năm 1 ĐH cô nhìn đời với một màu trắng. Nhưng đến năm 2, năm 3, cuộc đời cứ thế đen dần đen dần. Cũng may, tốt nghiệp ĐH, cuộc đời bớt đen hơn, và chuyển thành màu xám.
Ngẫm, nhiều khi thấy cuộc đời mình giống như phim Tây Du ký. Cô là nhân vật chính, bên cô có “sư phụ pro”, “huynh đệ thân tín tài tình”. Để lớn lên, tìm được chân lý cuộc đời, cô phải trải qua bao nhiêu kiếp nạn, gặp không ít “yêu quái”. Lâu lâu 1 số việc cứ lặp đi lặp lại như việc người ta chiếu lại phim Tây Du ký vậy.
Dẫu chiếu lại, phim ấy vẫn hay – và cuộc đời cô cũng thế ……
Ngày xửa, ngày xưa, có một cô bé thường hay quàng chiếc khăn màu đỏ. Vì vậy, mọi người gọi cô là cô bé quàng khăn đỏ...
Một ngày nọ, mẹ bảo cô đem một ít thức ăn sang nhà bà ngoại. Cô bé vui mừng quàng lên cổ chiếc khăn màu đỏ quen thuộc, xách làn thức ăn và tung tăng lên đường. Đường sang nhà bà ngoại ngang qua một cánh rừng nhỏ có nhiều chim chóc, lắm hoa thơm và đầy những tiệm Internet.
:
Cô bé rảo bước mà mắt cứ ngước nhìn vào những nơi vui vẻ đó. Ngang qua một hồ nước nhỏ cô gặp một chị cò quen biết. Chị cò co một chân lên cười toe toét hỏi cô đi đâu. Cô bé trả lời rằng mình đến thăm ngoại đang ở một mình bên kia khu rừng. Đợi cô bé đi khuất, chị cò móc điện thoại di động ra gọi cho lão Sói.
Nghe được thông tin quý giá, lão ta thưởng nóng cho chị Cò một cục tiền, rồi leo lên trực thăng riêng trực chỉ nhà bà ngoại của cô bé quàng khăn đỏ.
💃 Sau khi ăn thịt bà lão tội nghiệp, Sói lấy áo quần bà mặc vào. Khi cô bé quàng khăn đỏ bước vào và thấy bà mình lạ hơn trước bèn hỏi: - Bà ơi, sao tai bà to thế? - Để bà nghe ngóng được nhiều. - Bà ơi, sao lưng bà còng thế? - Do bà hay cúi trước người khác đấy.
Cô bé vẫn còn thắc mắc:
- Sao hôm nay tóc bà đẹp thế? - Tại vì bà đang chuẩn bị lên... tivi cháu à.
Cô bé chợt nhìn thấy cái điện thoại thật đẹp trên tay bà.
- Bà ơi, sao bỗng nhiên bà giàu thế? - À, nhờ bà nuôi gà công nghiệp đó.
Cô bé đến gần lão sói hơn và lại hỏi: - Bà ơi, sao người bà nồng nặc mùi rượu thế? - À, vì bà vừa làm xong hết nửa lít "nhất dạ cửu giao".
Cô bé lại hỏi:
- Bà ơi, sao mồm bà to thế? - À, mồm bà to để bà quát mấy đứa hay cãi lời bà.
Cô bé quàng khăn đỏ ngạc nhiên: - Sao cháu đọc chuyện cổ tích thấy đến đoạn này thì bà ăn thịt cháu cơ mà?
Lão sói thong thả: - Xưa rồi, chuyện mới bây giờ phải đến đoạn cháu hỏi sao bụng bà to thế thì bà mới ăn thịt cháu. - Thế sao bụng bà to thế? - À, bụng bà phải chứa nhiều thứ lắm, luôn cả cháu nữa đấy.
🍴 Nói rồi lão sói vồ lấy cô bé và nuốt một cái ực, nhanh đến nỗi cô không kịp cởi chiếc khăn quàng ra.
Ăn xong cô bé, lão sói khà lên một tiếng khoan khoái và định chuồn nhưng không kịp, tất cả mọi chuyện đã không qua được cặp mắt của gã Cáo. Cáo gửi ngay một bản fax đến cho ông thợ săn có kèm theo cả sơ đồ đường dẫn đến chỗ lão sói.
🔫 Ông thợ săn chạy ngay đến và bắn chết sói. Nghe tiếng rên la trong bụng sói, ông thợ săn bèn lấy dao mổ cái bụng phệ của sói, lôi cả bà ngoại và cô bé quàng khăn đỏ ra.
Thấy vẫn còn nhiều thứ trong bụng sói, ông thợ săn cứ thế lần lượt lôi ra, vừa hô lên như kiểm kê hàng tồn kho: một con thỏ non, ba con heo sữa, sáu con gà mái tơ có dấu kiểm dịch, một xấp vé máy bay, một bao tải hoa hồng, bốn tấm bằng tiến sĩ, một chiếc áo đạo sĩ, một xấp hợp đồng tài trợ, một trái bóng bị xì hết hơi, hai cái còi, tám đôi giày, một vỉ thuốc Viagra....
😊Kể từ đó trong khu rừng không còn 1 con sói đen nữa mà xuất hiện thêm 3 con sói khác...
Content Writer suốt ngày viết cho người ta, mà chẳng viết nỗi cho mình 1 blog ư? Ôi, đừng nói đó là sự thật nha.
Khoan lắc đầu nguầy nguậy, hay phản ứng với 1001 lý do kiểu chống chế: không có thời gian, không có ý tưởng, biết viết gì đâu mà viết, với lại viết ngẫu hứng lắm....
Thôi nào, các đồng nghiệp thân yêu của M. Viết Blog không những có lợi mà còn mang lộc về cho mình đấy.
Viết Blog sẽ giúp mình xây dựng và nâng cao thương hiệu bản thân. Mình sẽ nhận được sự tôn trọng từ mấy anh đồng nghiệp vì học thấy trên mạng và theo dõi blog của mình.
1 Blog riêng thật chất sẽ được các đệ tử nể nang hơn chẳng hạn, được các Sếp coi trọng hơn, nhân tài hiếm có khó tìm....
Viết Blog, mình có cơ hội làm quen được khá nhiều bạn, từ senior, junior cho tới các bạn sinh viên. Biết đâu, lại kiếm được người yêu lý tưởng trong số những người mình quen đó, hay nhận được công việc mình mơ ước.
Viết Blog, tự mình nâng trình cho mình. Muốn viết hay, mình phải có ý tưởng, rồi nghĩ xem nên viết thế nào cho hay.
Lên tham khảo những trang sách, website hay kinh nghiệm của các anh chị đi trước, tìm hiểu những thứ hay ho để viết, dần dần level "chém gió" của mình tăng đột biến cũng nên.
Còn ty tỷ lý do nữa để viết Blog, nhưng thôi, M mà liệt kê thì đến ngày mai mất. hì hì.
- Nhưng em đang là sinh viên, em mới ra trường, em mới bước chân vào nghề em biết gì đâu mà viết.
Em viết sợ bị sai, viết tào lao bí đao rồi mọi người sẽ cười chê em mất....
- Chị là leader, chị bận lắm, chẳng có thời gian dưỡng nhan hay shopping, chăm gia đình nữa là viết blog. Bỏ đi bé.
- Anh cũng muốn viết, nhưng những cái a định viết người ta viết hết rồi.
...bala....bolo ....
Thôi nào, đừng viện lý do nữa đi. Mến cũng chỉ mới viết blog gần đây thôi. Mới viết nên Mến gặp rất nhiều khó khăn về nội dung, về cách truyền đạt, về sự hiểu biết hạn hẹp, về ý tưởng viết sao cho hay cho độc đáo và không chỉ thế đôi khi cũng rất nản chí , viết mãi chẳng ai vào xem hic hic.
Cơ mà không sao, nản là tiêu tan ý chí đấy. Ngồi xuống và viết Blog đi nào...
- Tớ không biết viết về gì. Tớ không có ý tưởng....
- Thì đọc bài dưới nè. 101+ ý tưởng cho cậu viết Blog đấy....Đọc xong thì tạo ngay cho mình 1 trang Blog đi nhé! Chỉ cần vào https://wordpress.com/, đăng kí một tài khoản, chọn một cái tên miền cho blog. Sau đó, chọn themes cậu thích, đặt một cái title thật kêu, đăng một cái banner thật ngầu và oách. Thế là cậu đã có một blog cho riêng mình rồi.
- Ok Mến. Để tớ xem. hí hí
- Yêu lắm cơ ^^.
101+ Idea for Blog
1/ List Post – Danh sách liệt kê
Hình thức này rất phổ biến hiện nay. Bạn có thể dễ dàng lên một bài blog với những danh sách X điều này, Y thứ kia, Z mẹo nọ,… Tuy nhiên vì hình thức list post quá phổ biến đến nhàm chán, nên bạn cần chọn cho mình 1 angle và topic tốt để có thể tạo được sự hấp dẫn và khiến người đọc phải click vào bài viết của bạn. Làm sao để chọn 1 angle và topic tốt? Bạn hãy đọc tiếp phần sau để thêm cho mình một vài gợi ý nhé.
2/ Chart Post – Sử dụng biểu đồ
Bài post của bạn sẽ rõ ràng và thuyết phục hơn bao giờ hết nếu bạn sử dụng những con số xác thực để chứng minh cho những luận điểm luận chứng của mình. Tuy nhiên, các con số nếu muốn tiếp cận những vị khách khó tính, sử dụng biểu đồ là rất cần thiết trong những bài blog phân tích chuyên sâu. Bạn cũng có thể biến những con số thành những yếu tố thú vị hơn bằng dạng infographic, nhưng nếu bạn design không được chuyên nghiệp lắm, tại sao không sử dụng chart flow?
3/ Video Post – Sử dụng video
Xu hướng thích xem hơn thích đọc hiện nay sẽ khiến bạn sẽ phải cân nhắc về việc tại sao không mang đến cho blog của mình những “hơi thở” mới lạ bằng việc chèn video? Chẳng phải tự nhiên mà Facebook phát triển rất nhiều các tính năng về video, cũng chẳng phải ngẫu nhiên mà các dòng điện thoại hiện nay đều tối ưu xem video một cách sắc nét nhất. Nếu bạn có khả năng tạo ra những video thú vị, hãy khiến blog của mình thú vị hơn nhé!
4/ Web Polls/Survey – Xây dựng các khung khảo sát
Làm các khung khảo sát không chỉ mang đến lượng tương tác cao cho blog của bạn mà còn giúp bạn hiểu hơn về hành vi và tâm lý của những vị khách ghé thăm blog của bạn hàng ngày. Việc xây dựng các khung khảo sát đôi khi hơi yêu cầu cao về mặt kĩ thuật, nhưng nếu bạn quyết tâm xây dựng cho mình một blog chất lượng, đừng ngại đầu tư!
5/ Audio Post – Chuyển thể post sang dạng voice
30. Funny Post: Bài viết hài hước, dạng này cũng khó, vì không phải ai cũng có khiếu hài hước
31. Questions you should be asking: Là dạng những câu hỏi không thường gặp, hoặc những câu hỏi không ai để ý đến và bạn là người có thể khởi tạo được thắc mắc trong họ khi đưa ra câu hỏi.
32. Contest: Đưa ra các cuộc thi, cuộc tranh đấu
33. Think out loud posts: Viết một blog tự do theo cảm hứng không cần đầu cuối mở kết.
46. Share who is important to follow: Chia sẻ ai là người đáng theo dõi trong lĩnh vực của bạn, bạn học được gì từ những ‘siêu nhân’ đó.
47. Best sources of inspiration: Chia sẻ nguồn truyền cảm hứng của bạn (Online và offline).
48. Best mobile apps/online tools for your industry: Công cụ, ứng dụng hữu ích nhất trong lĩnh vực của bạn.
Nguồn: Writinginspiration.xyz + Kết hợp từ 107 + Blog Post Ideas for a Rocket Start, 73 Types of Blog Posts That Are Proven to Work và một số nguồn khác.