Ngày này 2 năm về trước, anh đã nói với cô rằng: “Nếu em chỉ đi tìm kiếm, chạy theo những thứ miễn phí thì giá trị của em chỉ ở mức miễn phí mà thôi”
Kể từ đó, cô rời xa dần những buổi offline miễn phí, những giờ học miễn phí. Cô đặt mua sách nhiều hơn, bỏ tiền để mời nhiều anh chị khóa trước đi cafe nhiều hơn. Cô đầu tư cho những khóa học online, những tài liệu không gắn nhãn Free, cùng lắm là sale off % vì hồi đó còn sinh viên mà.
Bạn bè cô bảo cô thật là ngu ngốc khi bỏ tiền ra cho các khóa online chỉ độ 1 tiếng hay vài ba tiếng, rồi bảo cô không lo chăm chút nhan sắc “trời phú” của mình đi. Con gái mà, cứ xinh đủ xài và ngoan là được. Cô cũng nghĩ thế, nhưng cô còn muốn sau này, mình đi shopping không cần nhìn giá hay săn những đợt sale off của các Shop bên đường.
Cô bỏ tiền cho những khóa học, cho những buổi gặp gỡ bên ngoài….và cái cô nhận lại được là những lời chia sẻ, kinh nghiệm cũng như những lời góp ý chân thành của các anh chị ấy. Những lời khuyên đó, có người phải mất mấy chục năm hay phá sản đôi ba lần mới nhận ra được. Cô cảm thấy mình thật may mắn. Nickname Lucky của cô ngày ấy cũng từ đó mà ra.
Càng trải qua nhiều chuyện, cô càng thấm nhuần giá trị câu nói của anh ngày ấy. Không có gì là miễn phí, chẳng có ai thành công mà suốt ngày lại đòi hỏi có được những thứ miễn phí cả. Thành công có cái giá của thành công, thất bại là cái giá đắt nhất của mọi thành công.
Trong công việc lẫn cách sống, cô tâm niệm, giá trị cô nhận được bao nhiêu, cô sẽ đáp trả bấy nhiêu. Cô tin Luật nhân quả vẫn tồn tại ở thế giới này.
Với 19 năm kinh nghiệm sống trên đời, cô cho rằng, cuộc đời thay đổi chỉ khi mình thay đổi, vận mệnh chỉ tay đều do suy nghĩ của mình hình thành nên.
Cô hay nói với bạn mình, năm 1 ĐH cô nhìn đời với một màu trắng. Nhưng đến năm 2, năm 3, cuộc đời cứ thế đen dần đen dần. Cũng may, tốt nghiệp ĐH, cuộc đời bớt đen hơn, và chuyển thành màu xám.
Cô hay nói với bạn mình, năm 1 ĐH cô nhìn đời với một màu trắng. Nhưng đến năm 2, năm 3, cuộc đời cứ thế đen dần đen dần. Cũng may, tốt nghiệp ĐH, cuộc đời bớt đen hơn, và chuyển thành màu xám.
Ngẫm, nhiều khi thấy cuộc đời mình giống như phim Tây Du ký. Cô là nhân vật chính, bên cô có “sư phụ pro”, “huynh đệ thân tín tài tình”.
Để lớn lên, tìm được chân lý cuộc đời, cô phải trải qua bao nhiêu kiếp nạn, gặp không ít “yêu quái”. Lâu lâu 1 số việc cứ lặp đi lặp lại như việc người ta chiếu lại phim Tây Du ký vậy.
Để lớn lên, tìm được chân lý cuộc đời, cô phải trải qua bao nhiêu kiếp nạn, gặp không ít “yêu quái”. Lâu lâu 1 số việc cứ lặp đi lặp lại như việc người ta chiếu lại phim Tây Du ký vậy.
Dẫu chiếu lại, phim ấy vẫn hay – và cuộc đời cô cũng thế ……